Nguyên tác Ôn Thụy An
Khoái chiến phong
Rốt cuộc y đã gặp phải tay cao thủ.
Lúc y vừa cúi đầu xuống tính uống nước, bèn thấy trên mặt suối có một tầng mỏng màu sắc long lanh khó mà nhận thấy ra, phải có ánh mặt trời chiếu rực rỡ mới thấy đưỢc hình như là có. Có điều, trời có ảm đạm đến như áo xám tro của nhà sư trong chùa, cặp mắt của y cũng sáng như hai ngọn đuốc. Không những vậy, y còn phát hiện ra, trong suối chẳng có con cá nào, chẳng có tôm, chẳng có ốc, cũng chẳng có thứ gì còn sống. Mỗi lần y muốn uống nước, y đều phát hiện cái lớp mỏng mỏng đẹp đẽ mà chết người đó. Trời lạnh như bàn tay người chết, không những vậy, tuyết trên đỉnh núi phủ xuống như tấm vải trắng liệm trên xác người chết. Y muốn đốt một đống lửa, nhưng mỗi lần cúi xuống đánh lửa, là lập tức phát hiện ra, sau khi lửa lóe lên mấy cái liền có màu sắc xanh lè, còn có mùi khét lẹt xông lên. Mỗi lần đánh lửa là mỗi lần đám khói mỏng mỏng chết người đó hiện ra. Y không dám uống nước, dập tắt hết lửa. Trong nước trong lửa đều có người đã hạ độc vào. Không những vậy, còn là thứ sáu mươi tám năm nay trong vũ lâm chưa từng xuất hiện lại là chất kịch độc chuyên môn Khoái Chiến Phong. Chỉ cần có gió, là có thể hạ độc. Thứ độc này, gặp gió là chuyền đi, gặp nước là tan ra, gặp lửa là lẫn vào, lọt vào họng là chết, gặp nóng là nổ tung lên. Người hạ độc dĩ nhiên là một tay cao thủ.
Lâu lắm rồi y mới gặp phải một tay cao thủ như vậy.
Đừng có ép ta vào đường cùng thế. Vi Thanh Thanh Thanh vừa tức vừa sợ nhủ thầm trong bụng. Y biết ai là người hạ độc.
Hoài Âm Trương Hầu, nếu không phải ý của ông, còn ai sai sử được Bất Hoại hoà thượng ? Vốn là cùng một nơi ra, tại sao mà ăn tươi nuốc sống nhau quá thế ? Ông không để cho ta sống, nhất định muốn vu oan giá họa cho ta, không cho ta con đường sống, thì ta chỉ còn nước quay đầu lại, liều mạng với ông một trận thôi.
Vi Thanh Thanh Thanh đã hạ quyết tâm, không chạy nữa.
Y muốn hỏi Hoài Âm Trương Hầu một câu rõ ràng: tại sao đi ép người ta vào trong tuyệt lộ, nhốt vào trong tử địa mới xong!
Lúc cần lắm thì chắc phải liều một trận tử chiến với Hoài Âm Trương Hầu thôi.
Không ngờ rằng, cái câu hỏi y muốn đi hỏi đó lại hỏi đứt luôn hai mạng tay hảo hán và cuộc đời một người đàn bà mỹ lệ.
Vi Thanh Thanh Thanh và Hoài Âm Trương Hầu tính ra thì cũng có chút liên hệ, không chỉ một chút thôi, mà còn liên hệ rất nhiều.
Hoài Âm Trương Hầu, tính bối phận, còn là sư huynh của Vi Thanh Thanh Thanh. Bất quá, tuy hai người đều là đệ tử đời thứ bảy của Trảm Kính Đường, hai bên chưa hề học võ với nhau bao giờ.
Sư phụ của Hoài Âm Trương Hầu là Tùy Phong Bố Ý Long Bách Khiêm, làm tổng đà chủ của Trảm Kính Đường lúc toàn thịnh nhất, oai phong tám mặt, hiển đạt vô cùng, chắc chắn là chẳng xem tứ sư đệ của mình không lấy gì làm hiển hách, tính tình chậm chạp chỉ biết suốt ngày luyện tập là Lâm Phong Bố Trận Đinh Uất Phong ra gì.
Sau này, Đinh Uất Phong cũng ưu uất không mâ['y vui vẻ, lìa bỏ Trảm Kính Đường, lẳng lặng dạy dỗ đệ tử, rất ít khi cùng đại sư huynh là Long Bách Khiêm gặp mặt.
Dĩ nhiên là Vi Thanh Thanh Thanh lại càng ít khi có cơ hội gặp đại sư huynh của mình ... là tay luyện thành một ngàn lẻ một chiêu Phong Đao Sương Kiếm Đả Biên Đại Giang Nam Bắc Vô Địch Thủ kinh hồn tài ba, Hoài Âm Trương Hầu.
Long Bách Khiêm và Đinh Uất Phong kế tiếp qua đời ... lần này chính là Đinh Uất Phong được một phen "đi trước một bước" hơn Long Bách Khiêm, bất quá, Đinh Uất Phong chết xong một năm, Long Bách Khiêm cũng buông tay lìa trần luôn.
Đinh Uất Phong ngay cả chết cũng im ru lẳng lặng, người trong Trảm Kính Đường chẳng một ai lại điếu tang, nghe nói còn không biết chuyện Đinh Uất Phong qua đời. Nhưng Long Bách Khiêm thì chết hiển hách chết trọng thể, cơ hồ anh hùng hào kiệt, ai ai cũng lại cả ... lại để tế người đã đi, và cũng đồng thời chúc mừng Hoài Âm Trương Hầu trở thành tân nhiệm tổng đà chủ Trảm Kính Đường.
Vi Thanh Thanh Thanh chỉ lại điếu tang, y không chúc mừng.
Chuyện đứng trước linh cửu thù tạc giao tế, trước giờ y không quen, và cũng không bao giờ thích hợp.
Y lẳng lặng tới, lẳng lặng thắp nén hương, lẳng lặng bỏ đi. Nguyên một quá trình, không chừng chỉ có một người đàn bà mỹ lệ để ý thấy.
Cả quá trình đó, Vi Thanh Thanh Thanh cũng chỉ chú ý có mỗi người đàn bà mỹ lệ đó, tuy nói là chỉ có cái liếc mắt, nhưng đã làm cho y bao nhiêu năm không bao giờ quên.
Lần đó, y lại điếu tang, y không lại gặp Hoài Âm Trương Hầu.
Lúc đó Hoài Âm Trương Hầu như mặt trời mọc đỉnh cao, danh vang thiên hạ, từ bảy đời Trảm Kính Đường sáng nghiệp đến bây giờ, chỉ có Hoài Âm Trương Hầu là người duy nhất luyện thành toàn bộ Đao Phong Sương Kiếm một ngàn lẻ một chiêu thức, và còn tu bổ thêm vào đó nữa: tài khí cao tuyệt, phong đầu kình tuyệt, thanh danh cực thịnh, thiên hạ không có người thứ hai. Không ngững vậy phu nhân của y là danh môn thục nữ, người ta đồn là đệ nhất mỹ nhân từ trước đến giờ, vũ công tài học đều là nhất lưu. Không chừng, trừ Hoài Âm Trương Hầu ra còn chưa có gia đình nào có đứa con mà mọi thứ đều hạnh phúc mỹ mãn đến độ như vậy.
Vi Thanh Thanh Thanh không muốn lại gặp mặt y vào lúc đó.
Y nghi là Hoài Âm Trương Hầu đã quên bẵng đi mình có đứa sư đệ như thế này.
Đợi đến lúc Vi Thanh Thanh Thanh bắt đầu nổi tiếng lên trong giang hồ ... Y một mình một kiếm phá Cô Hàn Minh, đơn đao thu phục U Linh Thập Tam, chỉ trong vòng một đêm đánh bại liên tiếp mười bảy vi, trưởng lãO trong Đa Lão Hội, chỉ trong một trận chiến đã đuổi bảy danh đương gia ở Hoắc Động Sơn, cho đến lúc y quyết chiến với bang chủ của Thủ Noãn Bang là Tuyết Thanh Hàn rồi, mọi người mới biết gã thanh niên cao thủ này thức lực đến đâu:
Kiếm pháp của Nhất Lưu Lưu Kiếm Tuyết Thanh Hàn đã đến mức đăng phong tạo cực; hồi đó, tay cao thủ được phe hắc đạo tôn xưng đệ nhất cao thủ là Thường Thảm đại sư, bảy lần muốn phá Nhất Lưu Lưu Kiếm đều bị thảm bại, tốn hết mười bốn năm khổ công nghĩ cách phá giải, lâm chung mới kêu lên thảm thiết: "Phá bất liễu!", rồi chết, chết không nhắm mắt.
... Từ đóNhất Lưu Lưu Kiếm của Tuyết Thanh Hàn được người trong vũ lâm xưng thành Phá Bất Liễu Kiếm.
Nhưng Nhất Lưu Lưu Kiếm rốt cuộc đã bị Vi Thanh Thanh Thanh phá.
Y đem một ngàn lẻ một chiêu Phong Đao Sương Kiếm hợp lại thành một chiêu sử dụng.
Chiêu này có tên là Thiên Nhất.