Trang thông tin liên lạc của cựu Giáo Sư và học sinh Trung Học Cường Để Qui Nhơn

Trang Facebook của cuongde.org

  • NhaGiuXe1200
  • DaiThinhDuong1200
  • hinhCu 1200
  • CD4 1200

Từ hoa, từ gió, từ cỏ và nắng lụa vàng thu
Tôi muốn gọi em về với màu thiên thanh của bầu trời bát ngát
Từ ngàn lá rơi rơi….từ sự trầm mình xuyến xao của mầm hạt
Lặng lẽ mùa thu về…lãng đãng bước chân mơ
Tiếng động của lá rơi, như ngón tay thon người tình gõ nhẹ vào cánh cửa đợi chờ
Tôi muốn đánh thức thời gian sáng nay bằng dư âm vỗ cánh đêm qua của một loài di điểu
Và trong vườn nhà ai, một bông hồng hàm tiếu
Thấp thoáng sương thu, hư ảo cuộc đời
Con đường tôi đi, trong tiếng hát,tiếng cười
Con đường ngày xưa, tôi đến trường, đến lớp
Rồi buổi sáng hôm nào gió thu hiu hắt
Buổi sáng thu xưa, tôi bỏ lớp, bỏ trường
Em có buồn và có tiếc thương :
Tiếng hát êm mơ, tiếng hát học trò thuở ấy
Lớp học ngày xưa tôi đã từng giảng dạy
Có một mùa thu len lỏi tự tâm hồn
Thu của Thạch Lam với nắng nhạt hoàng hôn
Của chờ đợi, âm thầm và xa vắng
Và mùa thu nào của một chiều im ắng
Với ao bèo làn song gợn lăn tăn
Cần trúc lơ phơ, ngõ trúc vắng tanh
Thu Nguyễn Khuyến, hắt hiu buồn phơn phớt
Em có nghe chăng, thu vàng Cung Tiến
Bước lang thang, hoàng hôn xuống vương vương ?

Đêm xa xưa trên lối nhạt mờ sương
Thu Nguyễn Du, Thúy Kiều buồn tê tái ! …
Và hôm nay, tôi giật mình nhớ lại
Con đường xưa bao thương nhớ bồi hồi :

Có những mùa thu đã chết trong tôi
Nhưng mùa thu, những mùa thu buồn ly biệt
Những mùa thu đã bỏ trường, bỏ lớp
Còn gì đâu, những bài giảng thiên thần
Những mùa thu đầy thao thức phân vân
Những mùa thu lắm ngỡ ngàng trong cuộc sống

Sáng Ba Đình, một mùa thu chấn động
Xếp bút nghiên, người đi mãi không về
Những mùa thu tê tái, tái tê
Của Sông Đuống, Sông Lô mồ viễn xứ

Ngôi trường xưa, tôi đã xa thật sự
Còn tìm đâu những tươi mát của tâm hồn !
Tôi muốn xây lại cuộc đời bằng những nụ hôn
Bằng nắng sớm, với tâm hồn xanh ngọc
Em có nghe mùa thu đến từ lớp học
Của ngày xưa tuổi mơ mộng êm đềm
Đã mấy mùa thu lặng lẽ trong tim
Bao thương nhớ còn vấn vương theo gió
Sáng hôm nay, từ linh hồn hoa cỏ
Tôi gọi thu về trong nắng lụa xôn xao
Ngôn ngữ mùa thu tha thiết, dạt dào
Xin làm mới cuộc đời từ am vang vô tận

Hồ Sỹ Duy
(20/09/2001)
Thêm bình luận